Thứ Tư, 20 tháng 7, 2016

Tôi Bị Sốc Ngay Đêm Tân Hôn

Thật ra, tôi chỉ muốn chuyện trò này với chồng vì nghĩ, bố mẹ chồng thế nào chả cho chúng tôi. ngờ đâu anh đi nhắc sở hữu mẹ anh.

nói ra thì cõi tục cười vào mặt vợ chồng tôi nhưng đúng là không thể ngờ, ái tình mấy năm của chúng tôi thật sự ko bằng mấy đồng tiền trong bao thơ cưới. Blog tam su sở hữu phải lúc yêu đầy đủ đều ngọt ngào mặn nồng nhưng động tới tiền nong bắt đầu mới diễn đạt bản chất, lộ ‘nguyên hình’.

Tôi, vốn chẳng hề người chi li trong chuyện tiền bạc. từ ngày yêu anh, tôi cũng luôn là người chủ động chi thanh toán cho những bữa tiệc, những cuộc liên hoan hay nhắc cả hai đứa đi ăn cùng nhau. Đã yêu nhau và xác định lấy nhau nên tôi nghĩ, tiền của anh cũng là của tôi, mang quan yếu gì mà phải tính toán. Sự tính toán về vật chất khiến tôi cảm thấy tình ái không còn màu sắc của sự thực tình.

Tôi chỉ biết yêu anh, cũng đâu cần biết anh nghèo hay giàu, ba má anh làm cho gì. Tôi mặc kệ những lời gièm bên ngoài nói anh là người chi li này nọ. Tôi nghĩ, đàn ông tiết kiệm được là tốt, sau này còn lo cho vợ con. có lại, phổ quát khi thấy anh hay kêu hết tiền, tam su buon tôi lại lo âu, lại chu cấp cho anh. một người con gái như tôi đúng ra phải được người yêu ga lăng, nuông chiều. Đổi lại, tôi rất hay chiều anh và có nhẽ tôi đã chiều hư anh rồi. Nên đến cả vật chất, anh cũng lợi dụng tôi ra tuồng mà tôi không phải nhìn thấy.

Tôi Bỏ Về Nhà Mẹ Đẻ Ngay Đêm Tân Hôn
Tôi Bỏ Về Nhà Mẹ Đẻ Ngay Đêm Tân Hôn

Đó là lúc yêu, thuần tuý chỉ vì yêu nên tôi khiến gần như vì người mình yêu, chẳng phải suy diễn gì về những hành động của anh.

Nhưng, cho tới ngày chúng tôi lấy nhau và đúng hơn là trong đêm tân hôn, tôi và anh đã xảy ra 1 trận ôm đồm vã lớn. Mẹ anh chính là người can thiệp và chửi mắng tôi làm tôi không tài nào chịu được. mường tượng viễn cảnh xa vời, phải chịu những lời diếc móc, sống ko thả sức trong nhà chồng là tôi ức nghẹn. Tôi nghĩ thầm, thà là đi bữa nay còn hơn để đến ngày sau.

Suy cho cùng cũng vì chuyện tiền phong bì mừng cưới. Tiền mừng của bạn bè tôi, tôi muốn giữ lại để biếu bố mẹ mình, vì gia đình tôi cũng làm cho cỗ bàn cho tôi, tôi chưa biếu được bố mẹ đồng nào. thế mà, cả anh và mẹ anh đều cố định ko được. tam su Mẹ anh còn tính toán là, bạn tôi cũng có mấy mâm về nhà anh ăn nên phải để lại tiền ngừng thi côngĐây cho gia đình anh.

Thật ra, tôi chỉ muốn chuyện trò này với chồng vì nghĩ, bố mẹ chồng thế nào chả cho chúng tôi. ngờ đâu anh đi nhắc sở hữu mẹ anh. Mẹ chồng không những ko cho con loại mà còn đòi lấy hết, và nhất thiết không bằng lòng tôi sở hữu tiền biếu bố mẹ mình như thế. Nghĩ lại, thấy thật chán chồng. không hiểu tại sao anh lại mang suy nghĩ tương tự. tại sao anh lại kể sở hữu mẹ anh như thế. Blog tam su Tôi thất vọng về chồng khôn xiết. 1 người ko tâm lý, chuyện chậm tiến độ mà cũng đi mách mẹ thì thử hỏi, còn chuyện gì anh ko nhắc sở hữu mẹ anh nữa.

Càng thấy nhà chồng tương tự, tôi càng điên lên. Tôi bảo chồng, thế thì vàng bạc tôi sở hữu trả bố mẹ tôi hết. ba má tôi cảnh ngộ, đâu mang đa dạng tiền. làm cỗ bàn cho con chiếc, giờ phải mang đồng nào ngừng thi côngĐây đưa ba má. Còn nhà chồng, đã cưới được con dâu rồi còn đòi gì nữa. bây giờ, mẹ tôi mất ko con gái cho nhà người ta, đã đủ buồn lắm rồi. Con loại phải mang phận sự với bác mẹ. Tiền mừng của bạn anh, tôi cũng đâu cấm anh đưa cho mẹ anh.

thế mà anh hùng hổ chửi bới tôi, nhắc tôi là mẫu ko biết điều, sống mà không biết trước sau. Tôi thật sự thất vẳng về chồng. Mẹ anh bênh con trai nên tới quát toá, chửi bới tôi. Mẹ anh bảo ‘đã về nhà này thì phải theo phép nhà này, chứ ko phải như ở nhà cô. Đừng lên mặt ở đây, ko người nào bằng lòng dòng lối sống ngừng thi côngĐây của cô đâu’.

Nghe mẹ anh kể vậy, tôi ức tới tận cổ. Nhưng tính tôi không chịu thua ai bao giờ. Nhà anh càng bao tay, tôi càng điên. Tôi một mực phải làm cho theo ý mình bằng được. Vì anh đã ko biết điều. “Ngày yêu nhau tôi cung phụng anh ra sao, anh lễ phép mang bố mẹ tôi thế nào, ba má tôi mới cho tôi cưới anh. hiện nay anh thay trắng đổi đen, định cùng mẹ doạ tôi, dạy dỗ tôi sao. Còn lâu nhé”. Tôi nói như tát vào mặt anh.

nói rồi, anh bực quá tát tôi mấy mẫu đau điếng, còn mẹ anh bảo tôi, ‘không sống được thì về luôn đi’. Tôi bực quá, xách luôn túi đồ còn chưa kịp bỏ vào tủ, cầm tấm ảnh cưới đập tan tành. Tôi thề là sẽ ko chấp nhận chuyện này. hôm nay đã thế, sau này sống làm sao. Tôi quyết định từ bỏ chồng, bỏ về nhà mẹ đẻ ngay đêm tân hôn. Dù có thế nào, toi cũng sẽ tự khắc phục việc này, hài lòng hầu hết. Thà là đau 1 lần còn hơn nhũn nhặn, nín nhịn để đau cả đời.
Theo: Tin tức trong ngoài nước
Nguồn tintuc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét